HOẠT ĐỘNG TRONG TUẦN

Định lý cơ bản thứ hai cho ánh xạ phân hình và họ các siêu mặt
Người báo cáo: Si Duc Quang

Thời gian: 9h00, thứ 4 ngày 14/1/2015

Địa điểm: Phòng 6 nhà A14 - Viện Toán học, 18 Hoàng Quốc Việt Cầu Giấy, Hà Nội

Tóm tắt: Lý thuyết Nevanlinna được Nevanlinna xây dựng đầu tiên vào năm 1926 cho trường hợp hàm phân hình trên mặt phẳng phức. Sau đó lý thuyết này được phát triển sâu sắc hơn cho trường hợp nhiều biến phức bởi nhiều tác giả như Cartan, Bloch, Ahlfors. Mục tiêu chính trong lý thuyết Nevanlinna là thiết lập định lý cơ bản thứ hai, đó là một bất đẳng thức mà trong đó hàm đặc trưng của ánh xạ phân hình được chặn bởi tổng của các hàm đếm của một số các divisors. Trong báo cáo này, chúng tôi sẽ trình bày một vài định lý cơ bản thứ hai cho ánh xạ phân hình từ $mathbb C^m$ vào không gian xạ ảnh. Chúng tôi sẽ xem xét trường hợp ánh xạ phân hình với họ các siêu mặt ở vị trí dưới tổng quát và trường hợp ánh xạ phân hình với họ các phẳng di động chậm với hàm đếm các divisor được chặn bội.

Trở lại